#1: Chuyện đu idol

Trong đêm tối, có một cô bé mười bày tuổi ngồi trên bàn học, ghi chép lại từng khoảnh khắc "gặm đường" từ cặp đôi yêu thích của mình. 3 giờ sáng, cô bé vẫn miệt mài ngồi viết, viết rồi lại vẽ, cố gắng trang trí thêm cho cuốn sổ nhỏ của mình thật sinh động. Đó là lần đầu tiên cô thực sự nghiêm túc về chuyện theo đuổi thần tượng, và có lẽ cũng là lần cuối cùng cô toàn tâm toàn ý dành tình cảm cho một (đúng hơn là hai) nhân vật của công chúng.  

Người ấy tên viết tắt là zzh, cùng người ấy tên viết tắt là gj. Hai con người xa lạ, nhưng lại có cơ duyên hợp tác với nhau, đưa tới cho cô bé một mùa xuân tràn đầy niềm vui và sự ấm áp. Chỉ cần nhìn thấy hai người họ, lại tựa như nhìn thấy gió xuân.

Không biết từ lúc nào, cô bé đã đem một phần trái tim của mình đặt nơi ngọn núi, nơi Tứ Quý sơn trang hoa nở bốn mùa, xây ở đó một ngôi nhà nhỏ - một chốn bình yên để lưu giữ tất cả những kỉ niệm năm ấy. 

Năm ấy, có một mùa xuân mang tên Sơn Hà Lệnh. 














Cô bé tin rằng, thế gian này nhất định sẽ có một cặp đôi tu thành chính quả, họ sẽ lau đi những giot nước mắt của cô bé, phá vỡ cái gọi là Bad Ending, xuyên qua những ngày tháng đau khổ vì đợi phát đường, mang theo tràn đầy nhiệt huyết và tình yêu ngập tràn tiến về phía cô. Họ sẽ cười và nói với cô rằng: bọn anh thực sự rất hạnh phúc, cảm ơn em đã luôn ở bên. 

"Cảm ơn hai anh mùa xuân này đã đến bên em, đem cho em niềm vui cùng hi vọng. Đã có những lúc em buồn chán, nản lòng, đã có lúc em muốn xuống núi, nhưng rồi lại nhìn thấy cam quýt cùng hoa dành dành thân thương, lại tự nhủ hai tiếng kiên cường. Dần dà từ "truy tinh", đã biến đổi thành một mối quan hệ sâu sắc hơn, biến thành tình yêu và niềm tin - vào couple đầu tiên em thực sự nghiêm túc chờ đợi. Mặc kệ thế giới ngoài kia sóng gió thị phi, em biết mình luôn có thể đặt lòng tin ở Cung Tuấn và Trương Triết Hạn. Chỉ cần em vững lòng một chút, mọi chuyện đều có thể vượt qua."


Thứ sáu ngày 13 tháng 8,

Công chúa ngã rồi, trở lại làm thường dân. Ở nơi ấy, có rồng nhỏ thay em đỡ anh, thay em thương anh. Về nơi đây, vẫn luôn có một cô gái nhỏ năm mười bảy chờ anh, muốn ôm anh và nói: 

- Vì nụ cười của anh mà đến, em chính là fan hạnh phúc - fan sinh mệnh của anh. 


Thứ bảy ngày 14 tháng 8, 

Thất Tịch vui vẻ. Em sẽ mãi mãi ở đây.

Comments

Popular Posts